Nếu chúng ta muốn một điều gì đó luôn tồn tại trong bản thân mình thì không ai và không điều gì có thể tước đoạt được sức mạnh nội tâm đó.Nhờ đó, ta bắt đầu chấp nhận rằng ta là tác giả tạo ra những suy nghĩ của chính mình.Chúng ta cần tự đặt câu hỏi: "Mình thật sự muốn có loại cảm giác nào?".Nhưng ta phải học tha thứ cho mình lẫn tha thứ cho người khác, nếu không quá trình giải thoát khỏi gánh nặng này sẽ không thể bắt đầu hay có tiến triển.Vẫn là miệng nhưng không nói, vẫn là mắt nhưng không thấy, vẫn là một cơ thể nhưng không cử động.Khiêm nhường là một biểu hiện khác của lòng tự trọng.Tôi cảm thấy mình được bao quanh bởi một đám mây mềm mại bình an.Cố gắng phấn đấu trung thực với bản thân nghĩa là giữ cho chúng ta luôn trong tư thế sẵn sàng đón nhận những bài học từ cuộc sống.Hiểu ra như thế, ông đã có thể chuyển hóa tiếng nói trong ông từ thù thành bạn.Tâm trí ta không bị chồng chất nặng nề bởi những suy nghĩ không cần thiết.