Thế là 6 giờ, có lẽ hơn nữa, đã trôi qua từ khi bạn ở sở ra, trôi qua như một giấc mộng, trôi qua như ảo thuật, không sao hiểu được.Sau cùng bạn lên giường, mệt phờ vì công việc ban ngày.Vậy bạn phải tiến chầm chậm.Lẽ dĩ nhiên là bạn thích đọc báo (việc này có thể làm trong khi đợi bữa) hơn là nghĩ tới cái bổn phận bình thường mà quan trọng ấy - bổn phận tự xét mình - thì cái đó tùy bạn.Vậy bạn phải tiến chầm chậm.Chúng ta không suy nghĩ.Trong cái xứ sở của thời-gian, giàu nghèo cũng như nhau, khôn dại cũng như nhau.Bạn có thể học những điều căn bản để hiểu âm nhạc.Cho nên tôi khuyên bạn có đọc tiểu thuyết thì không nên đọc trong giờ rưỡi đó.Tiểu thuyết càng hay càng dễ đọc.
