Một buổi trưa hè, chúng tôi đương đàm đạo tại nhà anh Đ.141 Mỹ kim, mà con số ấy chính là lợi tức của ông vậy.Nhưng một điều lạ lùng xảy ra: nghe lời đáp của những chàng trai trẻ, tôi hiểu nhiều và vì chú ý tới câu chuyện, có khi tôi quên hẳn bộ cánh của tôi đi.Nhưng tôi lại quá lố, hoá mất cả tự nhiên.Lạ lùng thay, bỗng tôi thấy tâm hồn bình tĩnh.Ba trăm rưỡi năm trước, ông Francis Bacon đã có lý khi ông nói: "Triết lý nông nổi hướng óc loài người tới chỗ vô thần: nhưng triết lý sâu xa lại đưa ta tới tôn giáo".Còn những kẻ khác? Mặc xác họ!".Hãy theo gương đại tướng Eishenhower, đừng phí phạm thì giờ, dù một phút đi nữa, để nghĩ đến những người bạn không ưa.Tôi còn hai chân, tôi còn đi được.Những mụt đó sưng mà không vỡ, sau cùng bác sĩ nói với tôi rằng tôi chỉ sống được hai tuần nữa thôi.
