Hoặc đơn thuần là sự hiểu lệch lạc được lan truyền…Hôm nào không đến lớp, tôi thường về nhà.1 giờ sáng nay, khi bạn tỉnh giấc, cái trạng thái ấy lại đến.Phải, đó là tôi tự cô lập mình.Hừ, chúng tôi ngồi cạnh nhau như hai khúc gỗ.Nhưng với những gì tôi đã viết và tôi đã công bố, tôi sẽ không quá bận tâm về chuyện đó.Có lần bạn bóp cổ nó nôn đầy nhà.Vả lại, ở đây còn có mẹ tôi đau ốm, có con gái cả của tôi sắp lấy chồng, con gái út đang nhọc nhằn đại học, con trai tôi chưa vợ, chồng tôi với lại họ hàng, cháu tôi học hành dở dang, cửa hàng tạp hóa thiếu người lo liệu.Mà có thể họ hiểu nhưng không áp dụng được vào thực tế: Bất cứ thằng con trai nào cũng coi mình là một thằng đàn ông ở những giá trị nhất định chứ không phải một đứa trẻ con hay một cậu bé.Và bỗng khao khát nó sáng lên nhiều nữa.
