Từng khoảnh khắc, ý thức của bạn kiến tạo ra cái thế giới mà bạn cư trú.Lúc ấy, cái Tôi giả lập và bất hạnh vốn ưa thích cảm giác khốn khổ, bực dọc, hay hối tiếc cho chính nó có thể không tồn tại được nữa.Quan sát hàm ý chấp nhận cái quầng ấy là một bộ phận của cái đang là vào lúc bấy giờ.Ít ra ban đầu là như thế.Tự ngã hay cái tôi hư ngụy chính là tâm trí vô hình điều động cuộc sống của bạn khi bạn khi không hiện trú như chủ thể quan sát có ý thức đang chứng kiến mọi việc.Chính tấm màn ý tưởng này tạo ra ảo tưởng về sự cách biệt, ảo tưởng rằng có bạn và một “tha nhân” hoàn toàn cách biệt với bạn.Ở một mức độ, tôi muốn bạn chú ý đến cái giả lập ở nội tâm bạn.Cho dù có đau khổ đấy, nhưng ít ra cũng quen thuộc với nó.Chúng ta có thể gọi nó là cõi Bất thị hiện, là Cội Nguồn vô hình của tất cả mọi sự vật, là Bản thể hiện tiền bên trong tất cả mọi sinh linh.Và các mục tiêu tương lai quyết định hành động trong hiện tại của chúng ta.
