Mấu chốt cho việc sử dụng kỹ thuật này là đưa ra một gợi ý nhân tạo và để nó gắn chặt vào tâm trí một người.Các diễn viên truyền hình hoặc điện ảnh muốn thể hiện sự sợ hãi hoặc buồn bã thường sử dụng thủ thuật này, tức là cách biểu hiện “mắc nghẹn.[1] Người đó: Từ này sẽ được sử dụng xuyên suốt tất cả các ví dụ trong cuốn sách nhằm làm cho ngôn ngữ bớt tính định giới, và không ám chỉ giới này nói dối nhiều hơn giới kia trong các tình huống được đưa ra.Một số trường hợp khác, bạn sẽ phải xử lý những lời dối trá cố ý – những điều nói hoặc làm không nhất quán với phần còn lại của thông điệp.” Nếu bạn không thu được gì, hãy tiếp tục nhắc lại đúng câu này với người thứ hai.B3 – Mười một viên đạn bạc: Làm thế nào biết sự thật mà không bóc mẽ người khác Và chớ quên củ cà rốt!“Tôi không nói rằng anh cần ngồi thẳng dậy nếu như anh đang nằm.Nếu tôi có thể làm gì đó cho anh, hãy cho tôi biết nhé?”Hãy xem người đó có sử dụng những đồ vật vô tri vô giác như gối, ly uống nước hay bất kỳ thứ gì khác để tạo thành một rào chắn giữa bạn và người đó không.Với những câu hỏi này, bạn loại bỏ được áp lực.