Điều ấy, Billy Phelps ở Yale đã biết rõ và ông đã sống đúng theo đó.Ông nhồi bông gòn vào lỗ tai để khỏi nghe tiếng động và để bộ thần kinh được yên tĩnh.Tại sao vậy? Bởi vì ông vẫn mơ tưởng một diễm ảnh cao xa.Dù hay dù dở ta phải gảy cây đờn nhỏ của ta trong dàn nhạc của đời.Vậy nếu những lời chỉ trích bất công làm cho ta buồn bực, chán nản thì đừng quên quy tắc này:Trong những nămphấn đấu đau lòng ấy, không bao giờ mátôi ưu tư.Đồng thời, một thanh niên Mỹ đang tùng chinh bên Châu u, cũng học được bài học như vậy.Gilbert thấy đắt tiền quá, nổi xung lên.Bác sĩ kể chuyện một thân chủ ông có hai hàm răng rất tốt.Khi lớn lên tôi đi làm ăn ở xa, mỗi năm gần tới lễ Giáng Sinh tôi luôn luôn gởi về ba má tôi một tấm ngân phiếu và năn nỉ hai người ăn tiêu cho sung sướng một chút.
