Hai đứa rẽ vào công viên ở đầu cầu chơi cầu trượt.Nhưng chỉ có thể tốt nhiều hay ít, khó có thể tốt cho đủ.Để tí nữa em bảo cháu vào.Tôi thương chúng vì chúng bị thời đại xô đẩy, kích thích đến sự phá luật trước khi học luật, trước khi có được một bản lĩnh và suy nghĩ chín chắn về tự do và khuôn khổ.Chúng tôi đã chết rồi.Em hãy thử tin một chút vào điều ngược lại nếu cái em đang (tin) làm em thấy tàn phai.Nhưng bên cạnh việc đem lại tự do để phát huy năng lực cho một số con người, có thể thấy đi hoang cũng tạo ra vô số ma cô, gái làm tiền và trẻ vô thừa nhận.Tay không nhấn mạnh chăng? Thử viết nắn nót xem nào.Dù từng li từng tí trong tất cả vận động điên cuồng không nguôi nghỉ.Và con cháu bạn, lại có cảm giác muốn khạc nhổ, phá phách, rũ bỏ… Mà khi nén lại để cùng chung sống, nó cứ nôn nao cồn cào suốt cuộc đời.
