Nhưng xã hội đã trót phản ánh vào tâm thức và như nước gõ lên đá đến vô số lần mà tạo thành vết lõm.Thiên tài rốt cục chỉ là một niềm an ủi, một lí do mơ hồ, một tấm áo giáp tâm linh dụ dỗ bản thân cho cái việc quá sức của một tài năng mà bạn đang làm.Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén.Cậu em bảo bị ho, đi xông hơi vậy.Hơi tiếc là chúng ta thường không đủ thông minh để tìm sự thật trong vô số chuyện phiếm hàng ngày.Phải đi vệ sinh cái đã và đến lớp để hôm nay không có thêm sự vụ gì.Rất nhiều ngọn nến âm thầm trong bóng tối chờ những ngọn lửa đầu tiên.Mọi thứ đều không mới.Chúng tôi cùng đi bộ đi học và cùng đi bộ về.Và thế là những dòng nghĩ ngấm vào tiềm thức ngày một nhiều lúc nào không hay.