Một tục ngữ Trung Hoa nói: "Người nào cầm bông hồng mà biếu bạn, luôn luôn tay người đó phảng phất hương thơm".Trước kia, hay tin đó tôi đã sợ và mà phát kinh động.Dưới đây là chuyện một cô thư ký khác luôn luôn hành động như thể vốn thích công việc của mình.Nghĩ tới sự phải về giam mình trong một căn phòng lạnh lẽo và trống trải, tôi không chịu nổi.Ông Charles Schwab cũng nói với tôi đại loại như vậy.Nhưng bây giờ tôi nói giọng chững chạc rằng tôi đến Kanass City để làm việc.Người này nhún vai đáp: "Khách hàng của tôi mua hạt dẻ chứ không mua bánh".Rồi ông ta tự nghĩ: "Xà bông tốt, giá không đắt, vậy ế do ta".Rồi tôi toan kiếm việc tại một nhà chuyên chở mà không được.Từ hôm nay, tôi sẽ cố gắng học thêm tiếng Thuỵ Điển, hầu lần sau sẽ không phạm những lỗi như một đứa trẻ mới học nữa.
