Khi bạn thấy thương xót cho bản thân, đó chính là bi kịch.Hãy để cho cơn đau đớn buộc bạn tiến vào khoảnh khắc hiện tại, tiến vào trạng thái hiện trú hữu thức toàn triệt.Bằng cách này, bạn tăng thêm sức mạnh trụ ý ở hiện tiền.Nỗ lực cải thiện hoàn cảnh sống của bạn không có gì sai trái cả.Về mặt tâm linh, cho đến khi tiến đến mức đó bạn vẫn còn vô minh.Nó trở thành một cơn lốc ý thức tỏ ngộ sẽ lôi kéo nhiều người khác tham dự vào.Dành khoảng không gian cho người khác – và cho chính bạn – là điều kiện tối cần thiết.Một hình ảnh, dù đẹp đẽ hay có sức mạnh đến đâu đi nữa, dù sao cũng chỉ là hình tướng mà thôi; vì vậy nó sẽ hạn chế cơ hội thâm nhập sâu hơn của bạn.Khi đã thấy được các giới hạn của mục đích bên ngoài, bạn liền ngưng kỳ vọng thiếu thực tế rằng mục đích ấy sẽ đem lại hạnh phúc cho mình, và bạn sẽ biến nó thành thứ phụ thuộc cho mục đích nội tại của bạn.Con người đã biết cách phân chia nguyên tử.
