Trước hết, xin bạn đề phòng nhiệt tình của mình.Hôm đó, bạn không bỏ ra 45 phút để sửa soạn đi ngủ.Và càng ít suy nghĩ bao nhiêu thì càng ít có lý trí bấy nhiêu.Nếu bạn kiên nhẫn theo được như thế thì chẳng bao lâu bạn sẽ thấy cần bỏ ra bốn, có lẽ năm buổi tối để gắng sức làm cho xong một việc gì, cho đời thật là đáng sống.Bước đầu nên rất chậm, có thể chậm một cách quá đáng nhưng phải rất đều đặn.Thành một nhà chuyên môn cũng thú lắm chứ!Đừng khoe khoang gì nhiều về việc đương làm và đừng tỏ vẻ buồn bả, đau đớn về nỗi hết thảy người đời không biết sống cho ra sống, và nhất định bỏ phí biết bao thì giờ mỗi ngày.Khi bạn ở nhà ra đi, bạn tập trung tư tưởng vào một vật nào đó (mới đầu, vào bất cứ vật nào cũng được).Nhưng, mặt khác, chương trình là một chương trình mà nếu không tôn trọng nó thì nó thành một trò chơi mất.Vậy bạn nên để, chẳng hạn, từ 9 giờ đến 11 giờ rưỡi để làm một việc mất giờ rưỡi.
