Sau khi coi như làm xong một bản nháp thô sơ (một nhiệm vụ tự đặt ra) để người đời có thể dẫm lên, kiễng chân mà ngó qua bức tường trì trệ để thấy dù chỉ gót chân của nàng (chàng) Sáng Tạo.Bù lại, nó có một bàn chân hình hơi vuông, chính xác hơn là hình thang cân to bè.Bịt miệng tôi thì không nỡ (không dám nói là không dám).Mới dám nửa đùa nửa thật như thế.Trượt theo hai bên má.Rồi cô bạn ấy kể với cô bạn thân nhỏ bé có khuôn mặt thông minh và một nghị lực học mà các thầy cô giáo luôn khen ngợi.Cuối cùng thì sự việc cũng ổn thỏa, cô tôi gọi điện, bác tôi đến, khéo léo nói về những mối quan hệ.Đơn giản vì họ (tiềm ẩn) quá nhiều hoặc năng lực của họ quá lớn.Thằng em ngồi kiểu đầy tính hiền triết từ đầu đến cuối buổi.Nó dường như là phản ứng của sự sở hữu đạo đức và sáng tạo.